Cây (có gốc) Cây_(lý_thuyết_đồ_thị)

Cây (có gốc) là cây trong đó có một đỉnh được chọn là gốc và mỗi cạnh được định hướng trùng với hướng đi của đường đi đơn duy nhất từ gốc tới mỗi đỉnh.

Trong một cây có gốc, nếu có một cạnh đi từ đỉnh x đến đỉnh y thì đỉnh x được gọi là cha của đỉnh y, y là con của x (xem đồ thị (toán học)).

Hai đỉnh cùng cha được gọi là anh em, đỉnh không có con được gọi là lá hay đỉnh ngoài, đỉnh không là lá được gọi là đỉnh trong.

Số cạnh trên đường đi từ gốc tới mỗi đỉnh được gọi là mức của đỉnh ấy.